Thứ Bảy, 25 tháng 5, 2013

Phượng!

Phượng!
Sáng chớm hè lao xao, lá bâng khuâng và gió mơn man...
Sáng chớm hè đong đưa, chim ríu ran, loách choách... Ơ kìa, có gì vui mà chú chích chòe cứ :"Úi trời, thích thích thật..." liên hồi.
Và phượng, phượng chớm hè sao đáng yêu đến thế... Không phải là lửa đỏ bùng lên dữ dội, cũng không phải lả tả rơi khi đã cháy hết mình, một vài con bướm thắm rưng rưng giữa bạt ngàn xanh nõn... Yêu không cơ chứ...
Phượng chớm hè đỏ thắm và tươi dịu... Có phải màu hoa dự báo những khát khao hay lòng ai muốn thế? Có phải vì hoa tô điểm hay cảnh vật vui lây từ tâm trạng?
Lòng chợt xôn xao...

NHỮNG GIẤC MƠ HOA...



NHỮNG GIẤC MƠ HOA...

Có giấc mơ dịu êm
Như giọt sương
vít cong lá cỏ
Này giọt yêu, giọt nhớ
Giọt ngập ngừng,
giọt chuếnh choáng, chơi vơi...
Có giấc mơ ban trưa
Dịu dàng như bản nhạc không lời
Này nốt thăng, cung giáng
này ngọt ngào khoảng lặng
Để nồng nàn, khao khát cháy lên môi...

Đã qua rồi
thời phượng hồng áo trắng
Thời dỗi hờn
và mơ ước trong veo
Sao tim thắm
vẫn ngọt ngào quá thể
Mắt nâu xưa
cứ ánh nét tươi xinh
Nghĩ vẩn vơ, đêm cười nụ một mình
Là giấc mơ hoa
là ẩn ức mênh mang
Là những điều không thể gọi tên
Ừ nhỉ???

Không đề...

Không đề...

Dặn lòng đừng bâng khuâng
Mà tim nghe chống chếnh
Đã cố làm mặt lạnh
Sao hương nồng qua môi

Vẫn biết là tổn thương
Mà không thôi day dứt
Vẫn trào lên thảng thốt
Mưa một trời giăng giăng...

Tất cả là thói quen
Không muốn mình lệ thuộc
Thế mà đừng chả được
Ai đuối lòng cùng ta...

MÂY XANH.

MÂY XANH.

Em là mây mềm mại
Dịu dàng tà áo xanh
Vì anh đang ngóng đợi
Hóa cơn mưa ngọt lành...