Thứ Năm, 15 tháng 11, 2012

Jên Erơ - Một thiên diễm tình (2)

Jên Erơ - Một thiên diễm tình (2)
11:45 14 thg 11 2012Công khai4 Lượt xem 1
        Nếu trong entry trước chúng ta đã làm quen với cô bé có khả năng tự tạo lấy số mệnh của mình, được gặp lại cảm xúc của chính mình qua những rung động tình đầu, trong trẻo và thanh khiết như hạt sương mai buổi sớm thì bây giờ chúng ta lại cùng nhau làm quen với nhân vật nam chính. Vâng, không đẹp trai và cùng không còn trẻ nữa, nhân vật nam chính của thiên diễm tình này xuất hiện sau những năm "lang bạt kỳ hồ" khắp nửa quả đất, lăn lộn với đủ mọi hạng người.Bố của ông - một người rất thích tiền, lúc nào cũng chỉ lo tiền bị sứt mẻ và anh trai của ông đã "câu kết với nhau" để biến "một con người hơi tý là xúc động, biết cảm thông với những kẻ nghèo hèn, thiếu may mắn" thành "một kẻ ăn chơi phóng đãng", một con người bị số phận đánh gục. Cuộc đời cùng với tất cả những "cặn bã ô hợp" của nó  đã xô đẩy chàng trai 21 tuổi vào con đường lầm lỗi, đã biến một con người "hoàn toàn tốt đẹp và trong trẻo" thành " một kẻ cứng rắn và dẻo dai như quả bóng cao su Ấn Độ". Người đọc băn khoăn, người đọc tò mò muốn biết: tình yêu cùng với sự chân thành và giản dị của nó, Jane Eyre - một người con gái trẻ có trí tuệ tuyệt vời, có nội tâm trong trẻo, thuần khiết, không toan tính, không vụ lợi... liệu có thể biến "quả bóng cao su ấy lại trở thành da thịt"?
 
      Nào, hãy lật từng trang, từng trang, người đọc sẽ thật thích thú khi chứng kiến cảnh nhân vật chính của chúng ta gặp tình yêu của mình lần đầu tiên vào một buổi chiều mù sương. Một "cô gái mảnh mai có khuôn mặt trẻ thơ", một "chú chim sẻ nhỏ" ân cần và lặng lẽ từng chút, từng chút thấm vào cơ thể ông một cảm giác tươi mát, một thứ nhựa sống lúc nào ông chẳng biết. Người đọc bắt gặp cái cảm giác xốn xang từ nơi sâu thẳm trong cõi lòng, cái cảm giác kỳ lạ khiến cả ánh mắt ông cũng loé lên một ánh lửa khác thường mỗi khi được trò chuyện với Jane Eyre - "một tâm hồn nhân hậu"... vâng, tình yêu, tất cả nhờ có tình yêu. Không đẹp trai theo nghĩa của tạo hoá nhưng " gương mặt màu ô liu và gân guốc, vầng trán rộng và vuông, hai hàng lông mày rậm, đôi mắt sâu hun hút, cái miệng cương nghị và nghiệt ngã" còn "hơn cả đẹp" trong con mắt người yêu. Qua lăng kính của tình yêu những nét thô kệch trên con người ông bỗng nhoà đi, đôi mắt bỗng trở nên long lanh và hiền lành, ánh lên sâu thẳm và êm dịu đến lạ lùng. Ông đã bị ảnh hưởng, bị chinh phục bởi một người con gái" mảnh mai và thanh thoát như khí trời". Cái ảnh hưởng còn ngọt ngào hơn tất cả những từ ngữ đẹp đẽ trong thế gian này, sự chinh phục như một thứ ma lực khiến ông say xưa hơn bất cứ một chiến thắng nào mà ông có thể giành được.

Rochester và Jane Eyre trong phim.
     Người đọc sẽ cảm thấy vô cùng thú vị với chi tiết chàng trai si tình của chúng ta cải trang thành mụ thầy bói. Những lời đối đáp thú vị, những quan sát, những lời nhắn gửi thầm kín sẽ cuốn hút, sẽ khiến cho người đọc chìm đắm trong một cơn mộng mị tuyệt đẹp.Cùng với cái phấp phỏng, cái mong muốn, cái không đoan chắc về tình cảm của người kia đối với mình người đọc như bị vướng vào một trận đồ bát quái huyền bí, một giấc mơ kì ảo. Mượn lời của mụ, chúng ta cùng nghe trái tim chàng lên tiếng:" Đúng, ông Rochester đã ngồi hàng giờ, lắng nghe đôi môi quyến rũ mang lại cảm giác đê mê lúc trò chuyện. Ông Rochester rất muốn được tiếp chuyện với đôi môi ấy và trông ông có vẻ rất biết ơn vì được hưởng niềm vui đó. Cô có nhận thấy điều này không?" hay " Thần may rủi đã cân đong hạnh phúc cho cô...Tôi thấy vị thần ấy đã thận trọng đặt niềm hạnh phúc ở ngay bên cạnh cô. Tất cả đều tuỳ thuộc vào cô..."  Ôi, những lời tỏ tình lãng mạn và ý nhị biết bao...
hfg
     Rồi những bí mật của cuộc đời, những cảm xúc thầm kín mà bấy lâu nay ông đã cố kìm nén và che dấu được ông thổ lộ vào một buổi bình minh "khi ông mặt trời còn đang  mải uống những giọt sương mai, khi các loài hoa đang bừng tỉnh giấc nồng và xoè những đôi cánh sặc sỡ trong khu vườn cổ này, khi từng cánh chim đang háo hức bay khỏi Cánh đồng gai tìm bữa sớm cho đàn chim non đang líu lo trong tổ, khi đàn ong cần mẫn bắt đầu một ngày làm việc mới của mình..." người đọc sẽ khó có thể không liên tưởng tới một sự khởi đầu mới. Một sự khởi đầu được đánh thức bởi "những đức tính tươi trẻ, lành mạnh và trong sáng" khiến cho ông như sống lại với những mơ ước thanh cao và cảm xúc trong sáng. Liệu tình yêu, liệu người con gái nết na, đôn hậu và đáng yêu kia có đủ can đảm để vượt qua những khó khăn trở ngại,đủ sức mạnh để ông có thể đương đầu với dư luận của người đời để giữ cho tâm hồn mình được thanh thản và làm sống lại cuộc đời mình.
      Như mạch nước ngầm trong mát, như ngọn núi lửa với những dòng dung nham lúc nào cũng chực phun trào
, ông đã yêu, yêu bằng cả tấm lòng chân thành và chung thuỷ...., ông khiến cho trái tim si tình kia rộn lên những nhịp xao xuyến và mãnh liệt. Nào, chúng ta hãy dạo chơi cùng con chữ, hãy làm thoả mãn đôi tai của mình cùng với giai điệu ngọt ngào, êm đềm và du dương của những bản tình ca, hãy quên mình đi trong chốc lát để ngắm nhìn khuôn mặt đỏ bừng, mắt sáng long lanh biểu lộ một tình yêu dịu dàng và đắm đuối của chàng trai si tình, hãy cùng "cô bé sắt đá" của lòng ông nhận lấy những cái nhăn mặt, véo tay, beo má...những cử chỉ hờn giận còn đáng yêu hơn cả những lời âu yếm. Lãng mạn và quyến rũ vô cùng. Tôi có ấn tượng rất mạnh với cảnh Rochester ngồi trên bậc thềm, ngóng đợi Jane. Một sự si tình đáng yêu!

      Như tất cả mọi tình yêu trên thế gian này, cũng bồn chồn và háo hức,cũng hồi hộp, e dè, lo sợ trước khi hoàn toàn có được người yêu dấu ông không dám  nói rõ mọi uẩn khúc của đời mình và đó cũng chính là lý do khiến cho tình yêu của hai người có giai đoạn bị trắc trở. Chúng ta hãy về cái đêm trước khi Jane bỏ đi và hãy chứng kiến sự bất lực của "một người đàn ông đang định giật tung sợi giây trói bức bối và lao đầu làm bừa", hãy chứng kiến sự tuyệt vọng, nỗi đau điên dại khi ông bị bỏ lại một mình " Trời ơi! Jane, hi vọng của tôi, tình yêu của tôi, cuộc đời của tôi!".  Tiếng kêu vô cùng đau đớn bật khỏi môi cùng với những tiếng nấc nghẹn ngào và sâu thẳm khiến người đọc se lòng.
    Gặp lại tình yêu của mình, chúng ta hãy cùng nhau  thưởng thức những cung bậc tuyệt vời của cảm xúc thông qua một số trích dẫn những đối thoại của hai người yêu nhau, gặp lại nhau qua bao nhiêu thăng trầm, đổi thay của cuộc sống:

 ”ông nói và đưa tay quờ quạng. tôi đưa cả hai tay ra nắm lấy bàn tay ông. ‘đúng là những ngón tay của nàng rồi, ông thốt lên, những ngón tay nhỏ nhắn, mảnh mai. Nếu vậy thì chắc chắn phải có nhiều hơn thế! Ông giằng bàn tay gân guốc về và dờ dẫm nắm lấy cánh tay, vai, cổ, người tôi. Rồi ông kéo tôi, ghì chặt tôi vào bên mình...

Thằng cha St. John đấy là anh họ em à? Vâng. Em nhắc đến anh ta luôn vậy em có thích hắn không? Thưa ông, anh ấy là người rất tốt, em không thể không thích anh ấy được. Một người rất tốt ư? Nghĩa là một người đáng trân trọng, đạo đức tốt, tuổi năm mươ? hay là thế nào? John mới có hai mươi chín tuổi, thưa ông. Nói như người pháp là vẫn còn trẻ, hắn là người lùn tịt, lạnh lùng, và không kiểu cách? một người mà tốt nghĩa là không có tật xấu, chứ không phải là có những điểm nổi bật về đức hạnh, đúng không? Anh ấy là người hoạt động không biết mệt. Anh ấy sống là để thực hiện những việc vĩ đại cao quý. Nhưng đầu óc hắn thì thế nào? Chắc cũng chỉ là dạng còi thôi phỏng? Hắn nói hay nhưng cũng chỉ làm em nhún vai khi nghe hắn nói chứ gì? Anh ấy là người kiệm lời, nhưng những gì anh ấy nói đều không sai. Đầu óc anh ấy thì vào bậc nhất, em nghĩ không có ấn tượng mấy nhưng lại có sức mạnh. Vậy là một người có năng lực ư? Thật sự có năng lực. Một người được giáo dục toàn diện? John hoàn toàn là một học giả toàn diện và sâu sắc. Còn cách xử sự, tôi nghĩ là em đã nói không hợp với sở thích của em? tự phụ và có vẻ nhà tu lắm? Em chưa nói gì về cách cư xử của anh ấy đâu, nhưng trừ phi em là kẻ có một sở thích thấp hèn thì không nói làm gì, vì anh ấy là người lịch thiệp, điềm đạm và ăn nói rất nhẹ nhàng. Bộ dạng của hắn thì...anh ko nhớ em đã mô tả như thế nào. Chắc cũng cùng một ruột với đám mục sư tập sự, thô thiển trong cái cổ áo trắng tinh, ngất ngưởng trên đôi giầy cao đế chứ gì? John luôn là người biết ăn mặc, anh ấy là một người đẹp trai, cao to, mắt to, có khuôn mặt của người Hy Lạp. (lẩm bẩm) Đồ chết tiệt... (nói với tôi), thế em có thích hắn không Jane? Có chứ ông Rochester, em rất thích anh ấy, nhưng sao ông cứ hỏi em mãi như vậy?...

“Được rồi cô có thể bỏ tôi mà đi được rồi đấy, thưa cô. Nhưng trước khi đi (ông lại ghì chặt tôi hơn bao giờ hết!) cô hãy trả lời cho tôi một hai câu đã.

“Ông hãy chọn người nào yêu ông nhất. Ít nhất thì tôi sẽ chọn người nào yêu tôi nhất. Jane, em sẽ lấy tôi chứ? Vâng, thưa ông.”

    Trải qua bao nhiêu sóng gió và thử thách, người yêu nhau lại đến được với nhau. Người đọc thở phào, người đọc thấy đọng lại trong mình một cảm giác nhẹ nhàng, bình yên và lãng mạn. Bên cạnh bài học về nghị lực vươn lên trong cuộc sống, về phẩm hạnh, nhân cách con người, người đọc tìm thấy ở Jane Eyre một tình yêu đẹp, một hạnh phúc trọn vẹn. Đó là một cái kết có hậu về tình yêu, là niềm vui không dễ gì có tìm thấy trong cuộc đời.
      

Thứ Ba, 13 tháng 11, 2012

JÊN ERƠ - Một thiên diễm tình.

Jên Erơ - Một thiên diễm tình.
01:03 9 thg 11 2012Công khai85 Lượt xem 34
      Hai mẹ con có chung cách  xả stress bằng cách đi dạo hàng sách cũ. Những buồn bực, lo lắng, muộn phiền như trôi đi theo bước chân dạo bộ. Năng lượng được nạp lại cùng những trang sách không còn mới nữa. Và mỗi khi tìm được một điều gì đó trong cái đống hổ lốn đa màu sắc trên vỉa hè hay bắt gặp một ai đó trong muôn vàn những to nhỏ dày mỏng được xếp từng chồng, từng chồng trên sạp thì đúng như cảm giác nhận được một món quà tặng. Và tôi đã gặp được JÊN ERƠ trong một lần như thế. Phải, một cuốn sách bìa cứng, một tác giả tôi mới chỉ biết như là chị gái của tác giả ĐỒI GIÓ HÚ được nằm lẫn lộn cùng với Ô Long Viện, với Đô- rê - mon và nhiều nhiều thứ khác.

        Những trang sách bị mối gặm nham nhở cùng với lời đề tặng làm lòng tôi chùng lại. Nhưng thôi, những phỏng đoán về cuộc hành trình của cuốn sách trên tay tôi đây sẽ được tôi kể lại vào một dịp khác . Còn bây giờ, chúng ta sẽ cùng làm quen với nhân vật chính nhé.

        Vâng, nhân vật chính của chúng ta - Jane Eyre, người đọc gặp cô ấy lần đầu tiên vào lúc cô 10 tuổi. Một cô bé nhút nhát và nhạy cảm, một cô bé luôn luôn phải xin lỗi vì những lỗi chưa bao giờ mình phạm phải. Một cô bé ốm yếu mà ngay tiếng khóc hài nhi của mình cũng "không khóc váng lên như những đứa trẻ khác mà cứ thút tha thút thít, nỉ na nỉ non" luôn làm cho bà mợ của mình "lộn ruột". Vâng, chân dung tuổi ấu thơ của nhân vật chính mãi sau này người ta mới hình dung được qua lời kể của bà Reed. Còn bây giờ, phiêu du qua từng trang sách, người đọc có thể hình dung ra được không gian sống của cô bé, những vật lộn của cảm xúc tại nơi mà tình yêu thương và quyền được yêu thương với cô là một thứ đòi hỏi xa xỉ.Chúng ta được chứng kiến cô lớn lên, những khó khăn khắc nghiệt của cuộc đời đã khiến cô trở nên kiên cường và mạnh mẽ.
       Không dễ dàng chấp nhận một cuộc sống sinh tồn đơn điệu và trì trệ, một sự tồn tại bất chấp cả những đảm bảo an toàn của nó, cô muốn được ném vào một cuộc sống đầy phong ba và bão táp để phải vật lộn với sinh tồn, được nếm trải những sóng gió phũ phàng. Và chính nhờ nó, cô đã gặp được Rochester tình yêu vĩnh cửu và lãng mạn của mình. Mối tình đầu nồng nàn lãng mạn mà vô cùng sâu lắng đến với cô vào thời điểm cô 18 tuổi. Những rung động tình đầu, trong trẻo và thanh khiết như hạt sương mai buổi sớm, như cơn gió mát lành cứ nhẹ nhàng thẩm thấu, toả lan làm cho đôi lúc người đọc như bắt gặp mình trong đó. Những cảm xúc mơ hồ, những bâng khuâng, bối rối thoáng ẩn, thoáng hiện trong đôi mắt lung linh như có lửa, trên gò má ửng hồng như phát sốt đã kích thích trí tưởng tượng của người đọc. Một câu nói ẩn ý, một cái nhìn hữu tình cũng khiến cho trái tim nhạy cảm của cô ngân lên những nốt nhạc dịu dàng. Người ta nhận thấy một làn sóng mênh mang của niềm vui xen lẫn những làn sóng ưu tư phá tan cái vỏ bọc bình lặng của cô hằng ngày. 
       Tôi thích nhất cuộc đấu tranh dai dẳng giữa lý trí và tình cảm, chi tiết cô vẽ về hai bức chân dung: Một bên là "chân dung cô giáo không cha không mẹ, không họ hàng thân thích , nghèo hèn và quê mùa" với một ngòi bút cố gắng lột tả chân thực, không bỏ qua bất cứ một chi tiết thiếu cân đối nào với một bên là" Blanche một cô gái quý phái và hoàn thiện" với những đường nét nuột nà tinh tế làm cho người đọc cẩm thấy vô cùng thú vị. Và chính nhờ sự khắc kỷ ấy mà cô có thể đương đầu với những sóng gió của cảm xúc bằng sự điềm tĩnh và đúng mực, khiến cho mình không rơi vào tình trạng mất thăng bằng khi gặp những tình huống không như ý. Ta hãy cùng nhau lắng nghe tiếng lòng cô thổ lộ " Một niềm vui giống như vàng ròng bị một vật nhọn khốn kiếp cào nát, một kẻ chết khát lết được đến giêng nước trong, dù biết nguồn nước nhiễm độc vẫn cúi xuống uống ừng ực như được uống những ngụm nước thánh linh thiêng" hay " Mình biết phải giữ kín những tình cảm ấy, phải dồn nén niềm hi vọng phải nhớ rằng ông ấy không thể bận tâm nhiều đến mình. ... Mình có thể nghĩ rằng mình với ông có những sở thích và cảm xúc giống nhau mà thôi. Hãy luôn tự nhủ rằng mình và ông sẽ mãi mãi có sự cách biệt ... nhưng chừng nào còn thở và còn suy nghĩ được, mình vẫn cứ sẽ yêu ông ấy" . Dũng cảm và kiên cường xiết bao.
        Cũng hồi hộp, tương tư, bí ẩn..., cũng dịu dàng, hờn dỗi, mong manh... như bất cứ mối tình đầu trên thế gian này nhưng quả thực, những trang sách làm cho tôi mê đắm, đọc JÊN ERƠ tâm hồn tôi được tưới mát sự lãng mạn, dịu dàng. Đọc JÊN ERƠ người đọc vừa háo hức được đi đến tận cùng của câu chuyện, muốn thấy nhân vật chính được bình an và hạnh phúc vừa muốn nhấn nhá dùng dằng để tận hưởng cái xao động mong manh và tinh tế, để nhấm nháp cái cảm xúc trong trẻo và thanh khiết như thể đang thưởng thức một ly rượu ngọt, để cùng yêu, cùng say với từng trang viết. Và chúa ơi, cảm giác ấy tuyệt vời biết mấy. 

Gặp nhau nửa giấc mơ đêm
Vỡ òa thổn thức... ngọt mềm đôi môi
Đắm say chi để rối bời
Khát khao chi để chơi vơi một mình
Tỉnh ra, ồ, đã bình minh
Mượn thơ gửi chút chân tình cho ai...

Biển vắng

Không ầm ào, chẳng sóng xô...
Mà sao chẳng thể hững hờ, biển ơi
Vì ai lòng cứ chơi vơi
Vì ai tim cứ bồi hồi chênh chao...
Vì ai mà sóng bạc đầu
Vì ai ai phải cơ cầu cùng thơ...

Ru

Ru

À ơi
con chữ nhạt nhòa
Để cho thơ
cũng vỡ òa niềm riêng
À ơi
con chữ chung chiêng
Để em
ngơ ngẩn cùng miền tương tư
À ơi
con chữ mộng mơ
Để anh
vương vấn
để thơ ngọt ngào

Rượu và thơ

Rượu nào thì cũng ngất ngây
Dù đắng, dù chát, dù cay, dù nồng
Thơ nào tứ cũng mênh mông
Sân, si, ái, ố... vẫn không hết phiền...

Chuyện ngày xưa...

Một giọt kẹo tròn xoe
Hai nắm tay ngần trắng
Một nét cười tỏa nắng
Chọn đi, em dỗ dành

Nhìn đôi lúm xinh xinh
Tự nhiên tôi do dự
Ước ao cùng tư lự
Hay là mình đơn phương

Trong bàn tay yêu thương
Có không không hay có
Trong trái tim ai đó
Tình yêu thật hay đùa

Tại tôi cứ ngần ngừ
Hay tại em hờn dỗi
Để mãi còn bối rối
Bàn tay xinh giấu gì?

Ai xui...

Ai đem gió thả lưng trời
Cho chiều đi lạc, cho người làm thơ
Kỷ niệm xưa bỗng vỡ òa
Hoang mang em cất nhạt nhòa vào đêm.

Ai mang thu tới êm đềm
Thị thơm na ngọt cho mềm đôi môi
Vầng trăng lấp lánh nụ cười
Mênh mang nhặt tuổi thơ rơi một mình...

Ai xui em phải lòng anh
Tóc mây biết dỗi, lúm xinh biết buồn
Đợi chờ cho tím hoàng hôn
Cho thơ nên tứ,cho hồn chiêng chao.

Nhé anh

Giữ, nhé anh, một nửa tấm chân tình
Và một nửa hồn ai cùng hoài niệm
Dẫu chẳng được như mình từng thề nguyện
Chẳng ngăn lòng khỏi đôi phút chao chiêng

Nhớ, nhé anh, một ánh tím rơi nghiêng
Dẫu thời gian có phôi pha màu tóc
Ừ có thể con đường không giao cắt
Khoảng trời riêng, lấp lánh ở trong nhau.

Cất, nhé anh, tất cả những ngọt ngào
Và đắng chát của một ngày đã cũ
Ta gặp nhau âu cũng là duyên nợ
Dẫu là sương, là nắng vẫn lung linh...

Chạm

Chạm vào ký ức
Hương thu ngọt ngào
Chạm vào chiêm bao
Nụ cười thoang thoảng

Chạm vào dĩ vãng
Tím ngắt hoàng hôn
Chạm vào nỗi buồn
Thấy mình khôn lớn

Ơ kìa nắng sớm
Ơ kìa sương chiều
Lãng đãng phiêu diêu
Gửi vào thơ nhé!

( Lãng đãng khi đọc bài Chạm của anh Biển)

Đắng

Cà phê giọt vắn giọt dài
Mà sao đắng đót lòng ai thế này
Làn hương nhè nhẹ thoảng bay
Ngẩn ngơ tôi nhớ những ngày đã qua
Giấc mơ trưa chợt vỡ òa
Em mang ấm áp bỏ bùa lòng tôi
Bây giờ hai ngả chia phôi
Mặt hồ phẳng lặng sóng dồi đáy sâu
Gửi gì qua ánh mắt nâu
Mà sao tôi thấy hạt châu trắng trời...

Tại anh



Tại anh, anh cứ lặng im
Để ai thổn thức để tim rối bời
Hoa kia cũng chả thiết cười
Chim thôi chả hót, người thôi mĩ miều

Tại anh cả đấy, anh yêu
Để ai phách đổ hồn xiêu mất rồi
Hoàng hôn nhuôm tím một đời
Giữa nhân gian mãi một tôi, một buồn....

Có một ngày



Có một ngày
Gom yêu thương gửi gió
Thả lưng trời
Phương ấy có xôn xao

Có một ngày
Vu vơ cùng mây tím
Đan khát khao
Ủ ấm trái tim yêu.

Có một ngày
Em lang thang miền nhớ
Nhặt thơ rơi
Lãng đãng chỉ riêng mình...

Lại mưa





Nỗi niềm gửi giọt mưa vương

Giọt yêu, giọt nhớ, giọt thương, giọt hờn
Giọt chênh chao, giọt bồn chồn
Giọt xa ngàn dặm, giọt cồn trong đêm
Giọt là nỗi nhớ dịu êm
Giọt như tiếng bước chân quen năm nào
Tự nhiên em thấy ngọt ngào
Tại mưa hay tại nơi nào có anh...