Thứ Hai, 25 tháng 3, 2013

Em gửi cho anh


Em gửi cho anh trái tim hình cánh én
Chao liệng xôn xao làm ấm cả không gian
Em gửi cho anh đôi mắt hình chiếc lá
Thức dậy bồi hồi trước tiếng gọi mùa sang

Không kiêu sa, không đắm đuối, mơ màng
Chỉ mộc mạc, hồn nhiên như cây cỏ
Giấu yêu thương và bao điều muốn ngỏ
Vào những dòng tin lí lắc vu vơ...

Ừ có thể tất cả chỉ là thơ
Nơi cuối đường chả có người đứng đợi
Mà sao thấy trong lòng như chỉ rối
Phải chăng xuân đang chạm ngõ, rạng ngời...

Tặng anh!


Tặng anh một nửa bài thơ
Nửa em giữ lại mộng mơ đêm trường
Tặng anh một chút vấn vương
Xuân về hoa thắm ửng hường má ai
Tặng anh một nét trang đài
Em còn cất giữ từ ngày thanh xuân

Tặng rồi...lòng bỗng phân vân
Chẳng hay bên ấy có cần hay không?

Xin em cứ là em


Xin em cứ là em
Với ẩm ương mưa nắng
Anh có lườm có mắng
Tất cả bởi vì yêu

Nếu có chút chiêng chao
Thì chiều thêm ánh tím
Nếu em có phiền muộn
Cũng mới thật là đời

Đừng buồn nhé em ơi
Đừng giá như ao ước
Miên man trong hạnh phúc
Vì em thật là em...

Nếu ngày mai không còn Fây nữa...


Nếu ngày mai không còn Fây nữa
Nắng vẫn vàng tươi, chim cứ hát ca vui
Nay đầu xanh, mai tóc bạc da mồi
Chuyện chia rời cũng chỉ là sớm muộn

Nếu ngày mai không còn Fây nữa
Ừ thì ta cũng có nhau rồi
Đến mặt trời có khi còn lịm tắt
Nhưng ánh hồng còn đọng mãi trên môi

Nếu ngày mai không còn Fây nữa
Không chát chít, còm men, tinh nghịch
Thì rủ nhau uống rượu với làm thơ
Và cuộc đời vẫn cứ đẹp như mơ...

Chia..

Vô tình cơn gió thoảng qua
Đưa em về lại ngày xưa ngọt ngào
Chia cho ai chút chênh chao
Hoa khoe sắc, bướm xôn xao, ngại ngần
Mỗi bước đi một bần thần
Một nhành hoa tím vẫn thầm đợi ai
Bâng khuâng trống hội giêng hai
Còn vương hơi ấm bàn tay ngập ngừng...

Tháng Giêng


Tháng Giêng làng vào hội
Em đi tìm anh,
vời vợi trăng trong...
Bàn tay
còn ấm nhớ mong
Tim khấp khởi, lòng rưng rưng câu thề
Ơ kìa, ai đợi chân đê...
Run run muốn gặp
sợ người chê vội vàng
Ý thơ gửi nét mơ màng
Chiêng chao, giăng mắc
gửi ánh trăng vàng,
trao anh!

Chuyện ngày xưa...

Chuyện ngày xưa...

Ngày xưa
anh trót lỡ lời
Em ngúng nguẩy
để rồi tình cách xa ...
Xuân qua rồi hạ tới
Đông vời vợi, nhạt nhòa

Đến giờ anh mới ngộ ra
Còn hờn còn giận thì ta còn
mình...

Xuân trong mắt...


Ngày xưa
ngây thơ con hỏi mẹ:
Tình yêu là gì
mà người lớn lại đau
Mẹ xoa đầu
Con còn bé con ơi?
Nói với con mà mắt mẹ rạng ngời
Y như thể nắng giao mùa lấp lánh

Đọc thơ anh
Tình yêu như lời nhắn
má em hồng
xuân trong mắt lung linh....

Dại khờ...

Dại khờ lạc bước cuối thu
Ta, em ngây ngẩn cuối mùa yêu đương
Sương sa tê buốt đêm trường
Chiếu chăn không ấm, lời thương nửa vời
Chắt chiu từng giọt chơi vơi
Đan mong dệt nhớ gửi người ...hương yêu.

Chuếnh choáng

Chuếnh choáng
là chuếnh choáng ơi
Chuếnh choáng dẫn dụ
làm tôi lạc đường
Dấu môi còn ấm lời thương
Nét mi lúng liếng còn vương câu thề
Ừ thì một phút hoang mê
Mà sao chuếnh choáng
đường về...cũng say.

Cứ...

Nắng đã hôn liều đôi mắt ngọc
Để mi xinh lúng liếng gọi mùa xuân
Gió đang đùa cho tóc rối tần ngần
Cho hương bưởi ngát thơm mùi nhắn nhủ

Môi rưng rưng uống từng dòng thơ cũ
Sóng cứ xô, dòng nước cứ trôi xuôi
Chỉ còn ta đắm đuối với xuân ngời
Lưu khoảnh khắc chắt chiu mùa hạnh phúc.

Trái tim thắm cứ bồi hồi thổn thức
Gió cứ đùa và nắng cứ lung lay
Xuân cứ nồng, chiều chuếnh choáng nghiêng say
Hỏi tại sao? Khó trả lời, anh nhỉ?

Lúng liếng...

Lúng liếng là lúng liếng ơi
Hội làng lúng liếng làm tôi mất hồn
Gieo chênh chao với bồn chồn
Dáng xinh da thắm má tròn môi tươi
Mắc chi em tiếc nụ cười
Cho chiều buông tím, cho người ngẩn ngơ
Quai thao nón thúng hững hờ
Tặng ai một nửa giấc mơ ban ngày...

Xin anh đấy!

Xin anh đấy
đừng ngọt ngào như thế
lỡ say rồi
em biết trốn đi đâu
Xin anh đấy
đừng làm thơ như thế
Em đọc rồi
sẽ bối rối chao chiêng

Chiều nghiêng
nỗi nhớ cũng nghiêng
Xin anh
em giữ niềm riêng
một mình...

Xôn xao

XÔN XAO

Sáng sớm mai tỉnh giấc
Chim chuyện trò ríu ran
Sương long lanh mí mắt
Hồn trôi trong mơ màng

Xôn xao như cây lá
Xôn xao như hương hoa
Em ngỡ mình bé lại
Niềm vui bỗng vỡ oà.

Đấu tranh

Biết là anh phía bên kia cánh cửa
Mở hay không mở
Tranh đấu nghĩ suy
Còn gì hơn khoảnh khắc diệu kì
Đôi trái tim hòa chung nhịp đập
Còn gì hơn
Khi đắm say dịu ngọt
ở trong nhau...
Lặng im
Nhói đau
Nghẹn ngào
Bỏng rát...
Khung cửa gỗ
Cái ranh giới mỏng như là hơi thở
Mà sao
đến khó vượt qua...
Anh đi rồi
bước chân thật khẽ...
Chiếc lá khô vụn vỡ một dấu giày..

Ban tím

BAN TÍM
Khát khao con sóng hôn bờ
Mong manh áo lụa hoa chờ tri âm
Gió ơi mang chút duyên thầm
Gửi cùng ánh tím, tình câm tặng người

Phía không anh!

Phía không anh
Lá xa cành
cây không mầm nụ
Chỉ còn em
ấp ủ xuân ngời

Nỗi niềm gửi gió rong chơi
Biết đâu gặp được nụ cười tri âm...

Sợ

SỢ...
Sợ mưa làm ướt nắng hường
Gió lay sợ rớt giọt sương bên thềm
Gặp nhau anh cứ lặng im
Còn em thì cứ hồn nhiên nói cười...

Kệ cho chiều tím buông lơi
Bâng khuâng gom cả xuân ngời vào thơ...

Vu vơ

VU VƠ...

Nắng hường buông nhè nhẹ
Hương nhãn thơm ngọt ngào
Chú chim sâu lích rích
Thực hay là chiêm bao....

Soạn bài mai lên lớp
Ý thơ cứ dâng trào
Tại anh yêu đấy nhé
Giận rồi, ứ chơi đâu..