Thứ Sáu, 1 tháng 2, 2013

Em không sợ...


Em không sợ anh ở bên người khác
Bằng bên em anh vẫn cứ mơ màng
Em không sợ giữa sa mạc hoang tàn
Bởi đâu đó ốc đảo anh ăm ắp...

Em không sợ giữa đêm đông tê buốt
Bởi có anh đứng đợi giữa xuân ngời
Em không sợ tim thắm sẽ chơi vơi
Bởi có anh, suốt đời không lạc lối.

Đừng, nhé anh, đừng làm em bối rối
Ở bên anh em được thật là em
Được trao anh tất cả những êm đềm
Và say đắm ngời lên trong hạnh phúc...

Xin em cứ là em


Xin em cứ là em
Với ẩm ương mưa nắng
Anh có lườm có mắng
Tất cả bởi vì yêu

Nếu có chút chiêng chao
Thì chiều thêm ánh tím
Nếu em có phiền muộn
Cũng mới thật là đời

Đừng buồn nhé em ơi
Đừng giá như ao ước
Miên man trong hạnh phúc
Vì em thật là em...

Thứ Năm, 31 tháng 1, 2013

Ngỏ cùng thơ...

Mình em cùng biển biếc
Ngắm con sóng hôn bờ
Sao chẳng hết vu vơ
Sao lòng không bớt lạnh

Ước mình mang đôi cánh
Bay bổng tựa chim trời
Thả cho những chơi vơi
Trôi đi trong mải miết

Anh ơi anh có biết
Vì sao biển mặn mòi
Vì sao vắng tiếng cười
Vì sao lòng khô hạn...

Bao nhiêu là bạo dạn
Chỉ dám ngỏ cùng thơ
Chắc là anh đang cười
Sao em khờ đến vậy...

Trói...

Trói...
Anh trói em
bằng vòng tay riết
Anh trói em
bằng ánh mắt nụ cười
Bằng nồng nàn, ấm áp yêu tin...
Bằng bao dung,
bằng thứ tha độ lượng
Bằng cái lườm mỗi khi em ương bướng
Bằng tiếng thở dài mỗi lúc không vui...

Bắt đền anh đấy anh ơi
Làm em tự nguyện cả đời bên anh!

Em không sợ...


Em không sợ anh ở bên người khác
Bằng bên em anh vẫn cứ mơ màng
Em không sợ giữa sa mạc hoang tàn
Bởi đâu đó ốc đảo anh ăm ắp...

Em không sợ giữa đêm đông tê buốt
Bởi có anh đứng đợi giữa xuân ngời
Em không sợ tim thắm sẽ chơi vơi
Bởi có anh, suốt đời không lạc lối.

Đừng, nhé anh, đừng làm em bối rối
Ở bên anh em được thật là em
Được trao anh tất cả những êm đềm
Và say đắm ngời lên trong hạnh phúc...

Thứ Hai, 28 tháng 1, 2013

Tặng anh!


Tặng anh một nửa bài thơ
Nửa em giữ lại mộng mơ đêm trường
Tặng anh một chút vấn vương
Xuân về hoa thắm ửng hường má ai
Tặng anh một nét trang đài
Em còn cất giữ từ ngày thanh xuân

Tặng rồi...lòng bỗng phân vân
Chẳng hay bên ấy có cần hay không?