Thứ Bảy, 15 tháng 9, 2012

Bình yên

Bình yên.
07:33 23 thg 9 2012Công khai198 Lượt xem 30
        Trước khi đặt bút viết bài này, cảm xúc thật dạt dào, hào hứng. Trước khi viết bài này em có quá nhiều những lựa chọn, những khoảnh khắc, những bâng khuâng muốn gửi cho anh. Nhưng giờ đây, em lại ngồi lặng yên trước bàn phím, mặc cho gió thu mơn man, mặc cho nắng thu lung linh và mặc cho con tim đang nhấm nháp hương vị ngọt ngào.
       Đang trong khoảnh khắc mơ màng tự nhiên trong đầu bật ra câu hỏi:" Bình yên là gì, ai biết?" Và em chợt nghĩ đến anh. Hihi... Nếu bỗng cắc cớ hỏi anh, chắc chắn anh sẽ trả lời:" Mụ ơi, hết thuốc chữa rồi, lãng đãng phát bệnh đến mức này rồi sao?" và nhăn nhăn cái mũi... Đó cũng là một khoảnh khắc bình yên, phải không anh?
      Lại nhớ, có một lần đi bộ cùng anh buổi sáng. Trời mát dịu, đến không khí cũng tinh khôi, thanh khiết, một nhành hoa xuyến chi trắng muốt, một đôi mắt dịu dàng, vài sợi tóc bay bay, một nụ cười lúng túng và một nhịp tim đập loạn. Bình yên là thế, phải không anh?
      Hay bình yên là một buổi chiều như chiều nay, tỉnh dậy sau giấc ngủ ngon đến lạ, nhìn sang bên cạnh, một đôi mắt bối rối quay đi. Em hét lên:" Xấu, nhìn trộm người ta..." để rồi một tràng cười sảng khoái vang lên:" Đúng là xấu, lúc ngủ, trông em thật là xấu, anh thề..."
      Bật mí cùng anh nhé: Khoảnh khắc bình yên em cảm thấy rõ ràng nhất là khoảnh khắc anh đang lúi húi trong bếp với những rau, những thịt, một đôi mắt lườm lườm khi em  về muộn, và khi ấy, anh biết không, có một con tim len lén tự hứa với lòng mình, sẽ không ham chơi như thế nữa...
      Bình yên là khoảnh khắc em đi dạy lúc đêm về, đường xa, trời tối, có hơi sợ một tý thật nhưng trong lòng thầm gọi:" Anh ơi.." thế là cái sợ bay đến nơi nào chẳng biết.
      " T có ăn không này..." anh đang dụ dỗ em, em biết. Mỗi khi em ngồi lâu trước máy tính anh lại dụ dỗ em bằng kem, bằng lời ca tiếng hát hay giống như bây giớ, bằng một mảng cơm cháy to đùng. Hihi... "Anh ơi, đừng quyến rũ em như thế, em sẽ không chịu nổi đâu..." Và hơn ai hết, em cảm nhận được bình yên đang hiện hữu. Vâng, có anh bảo bọc, em luôn được bình yên. Có anh yêu thương, em luôn mãi là em.
      Vâng, bình yên giống như là không khí ấy, bình lặng, an lành nhưng rất cần để thở mỗi ngày. Cảm ơn nhiều, người yêu dấu của em.