Thứ Hai, 25 tháng 3, 2013

Cứ...

Nắng đã hôn liều đôi mắt ngọc
Để mi xinh lúng liếng gọi mùa xuân
Gió đang đùa cho tóc rối tần ngần
Cho hương bưởi ngát thơm mùi nhắn nhủ

Môi rưng rưng uống từng dòng thơ cũ
Sóng cứ xô, dòng nước cứ trôi xuôi
Chỉ còn ta đắm đuối với xuân ngời
Lưu khoảnh khắc chắt chiu mùa hạnh phúc.

Trái tim thắm cứ bồi hồi thổn thức
Gió cứ đùa và nắng cứ lung lay
Xuân cứ nồng, chiều chuếnh choáng nghiêng say
Hỏi tại sao? Khó trả lời, anh nhỉ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét