Thứ Ba, 13 tháng 11, 2012

Đắng

Cà phê giọt vắn giọt dài
Mà sao đắng đót lòng ai thế này
Làn hương nhè nhẹ thoảng bay
Ngẩn ngơ tôi nhớ những ngày đã qua
Giấc mơ trưa chợt vỡ òa
Em mang ấm áp bỏ bùa lòng tôi
Bây giờ hai ngả chia phôi
Mặt hồ phẳng lặng sóng dồi đáy sâu
Gửi gì qua ánh mắt nâu
Mà sao tôi thấy hạt châu trắng trời...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét