Đừng hóa thành giọt nắng
Dẫu lung linh sương mai
Khi hoàng hôn chợt tắt
Em ngóng suốt đêm dài...
Đừng hóa thành đám mây
Dẫu rằng trời râm mát
Nhưng đến khi nặng hạt
Thành mưa rơi mất rồi
Đừng hóa thành cơn gió
Lang thang quên đường về
Đợi chờ trong hoang hoải
Nghe tim mình tái tê
Đừng hóa thành cơn mê
Ru em trong dịu ngọt
Để rồi khi tỉnh giấc
Một mình em thêm buồn
Em không thích dỗi hờn
Em không ưa nũng nịu
Chỉ ước mong hiền dịu
Anh mãi là anh thôi.....
Dẫu lung linh sương mai
Khi hoàng hôn chợt tắt
Em ngóng suốt đêm dài...
Đừng hóa thành đám mây
Dẫu rằng trời râm mát
Nhưng đến khi nặng hạt
Thành mưa rơi mất rồi
Đừng hóa thành cơn gió
Lang thang quên đường về
Đợi chờ trong hoang hoải
Nghe tim mình tái tê
Đừng hóa thành cơn mê
Ru em trong dịu ngọt
Để rồi khi tỉnh giấc
Một mình em thêm buồn
Em không thích dỗi hờn
Em không ưa nũng nịu
Chỉ ước mong hiền dịu
Anh mãi là anh thôi.....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét