Em nhủ lòng
sẽ chẳng làm thơ
Về biển xanh và bờ cát trắng
Bởi nụ hôn
dẫu ngọt ngào sâu lắng
Biển mặn mòi
nên chẳng hết khát khao
Em sẽ không làm thơ
Về vầng trăng và những vì sao
Xa ngái quá
và mênh mông đến lạ
Lo sợ, mơ hồ
dẫu đang ở trong nhau...
Em sẽ không làm thơ
Về giọt sương lung linh và tia nắng
Bởi hoàng hôn
có bừng lên rực rỡ
Vẫn chiêng chao
những khoảng lặng vô hình
Đêm không anh
đêm trằn trọc một mình
Cứ gào thét, cứ ồn ào, ầm ỹ
Bỗng nghe như
tiếng biển đêm thầm thĩ
Rằng yêu nhau
ta không thể dối lòng.
(HHT)
sẽ chẳng làm thơ
Về biển xanh và bờ cát trắng
Bởi nụ hôn
dẫu ngọt ngào sâu lắng
Biển mặn mòi
nên chẳng hết khát khao
Em sẽ không làm thơ
Về vầng trăng và những vì sao
Xa ngái quá
và mênh mông đến lạ
Lo sợ, mơ hồ
dẫu đang ở trong nhau...
Em sẽ không làm thơ
Về giọt sương lung linh và tia nắng
Bởi hoàng hôn
có bừng lên rực rỡ
Vẫn chiêng chao
những khoảng lặng vô hình
Đêm không anh
đêm trằn trọc một mình
Cứ gào thét, cứ ồn ào, ầm ỹ
Bỗng nghe như
tiếng biển đêm thầm thĩ
Rằng yêu nhau
ta không thể dối lòng.
(HHT)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét