Tự thú!
Một ánh mắt một làn môi đắm đuối
Một thoáng nghiêng vời vợi cuối mùa thu
Một dại khờ, một ngây ngất vu vơ
Có đáng sợ như là ta đang tưởng
Một thoáng dỗi hờn, một vầng trán bướng
Một nét cười và một thoáng ưu tư
Nét ngây thơ khó có thể hững hờ
Khiến tim run khiến cho người ta sợ
Một yêu ghét, một buồn thương mong nhớ
Một chiêng chao, một chút xíu lung linh
Không phải tại em đâu, tôi thề đấy
Chỉ là tôi không thắng nổi chính mình...
(HHT)
Một thoáng nghiêng vời vợi cuối mùa thu
Một dại khờ, một ngây ngất vu vơ
Có đáng sợ như là ta đang tưởng
Một thoáng dỗi hờn, một vầng trán bướng
Một nét cười và một thoáng ưu tư
Nét ngây thơ khó có thể hững hờ
Khiến tim run khiến cho người ta sợ
Một yêu ghét, một buồn thương mong nhớ
Một chiêng chao, một chút xíu lung linh
Không phải tại em đâu, tôi thề đấy
Chỉ là tôi không thắng nổi chính mình...
(HHT)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét