Thứ Năm, 27 tháng 12, 2012

Cha yêu...

Cha yêu...
16:17 20 thg 6 2009Công khai10 Lượt xem 36
Con muốn entry này dành tặng cha nhân ngày của cha. Người đàn ông thứ nhất của con mà con hằng ngưỡng mộ.
Ngày thơ bé, con ước ao mai này con lấy chồng, con sẽ chọn người đàn ông nào giống cha ...
Cha một thời hào hoa, khiến cho trái tim ai xao xuyến. Mẹ bảo: Cha đàn ngọt hát hay, ối cô thích đâý...Cha chỉ cười : Một chút ghen của mẹ, cha thấy mẹ đáng yêu hơn.
Cha một thời giỏi giang, đến bây giờ các anh các chị còn nhắc: " Ngày xưa anh là học trò của thầy đấy. Các thầy các cô gọi thầy là " Long cận" còn bọn anh thì gọi thầy là" thầy Long quỹ tích" . Những bài quỹ tích của thầy giảng thật tuyệt vời". Cha ơi, con thật tự hào về cha!
Gió lộng, đường quê hồn con mênh mang trong giai điệu "con kênh xanh xanh, những chiều êm ái nước trôi..."những chiều cùng cha về quê cha hát con nghe. Cha ơi! Con nhớ!
Buổi sáng tinh sương, con đón cha đi đánh chài về. Ánh mắt cha ngời lên khi đưa cho con giỏ cá. Cha mệt mỏi , con thương nhưng chỉ ít phút sau cha lại tề chỉnh, lịch lãm khi tới trường. Con thầm hứa sẽ ngoan, để cha vui lòng.
Con nhớ lần cha ốm, con chân không chạy đi tìm bác sĩ...mẹ khóc ròng..cha bình tĩnh, cha dặn mẹ: Nếu anh đi rồi hãy dạy cho các con đức hy sinh, lòng bác ái... Thật may cha qua khỏi...Ơn trời...
Con nhớ ánh mắt lấp lánh tươi vui khi cha kể về con, về em với các chú, các bác...Con hiểu trong lòng cha các con là báu vật. Con cảm ơn cha nhiều lắm!
Tuổi trẻ bồng bột, con đi chơi mà chẳng xin phép mẹ cha, cha đi tìm suốt buổi tối, cha quay về khi biết con an toàn khi ngủ lại ở nhà cô giáo. Con vô tư, con chẳng hay để rồi sáng hôm sau con thảng thốt khi nhìn vào ánh mắt buồn rầu của cha. Cha không mắng câu nào mà hơn ngàn lời mắng... Cha ơi! Con xin lỗi!
Con nhớ, lần đầu tiên con đứng trên bục giảng, cha chẳng dự giờ, cha đứng đằng sau lớp học cha nghe để rồi cha nhắc nhở:"Con giảng thế mất sức lắm con ạ!" Con đọc được tình thương, sự nâng dắt trong mắt  cha khi con chập chững bước vào nghề dạy học...
Bây giờ, cuộc sống bộn bề, thời gian eo hẹp nhiều khi chỉ tranh thủ về thăm cha mẹ. Cha nhắc nhở:" Thỉnh thoảng đưa cháu về thăm cha, cha nhớ chúng quá..." Cha ơi! Con nợ cha một lời xin lỗi!
Trong đêm khuya tĩnh lặng, tất cả, tất cả các ký ức ùa về nói sao cho thoả...Chỉ mong sao cha luôn mạnh khoẻ làm cây cổ thụ rợp mát cho chúng con nương bóng.Con yêu cha, cha yêu của con à!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét