Thứ Năm, 27 tháng 12, 2012

Nhật ký một chuyến đi... (9)

Nhật ký một chuyến đi... (9)
01:18 16 thg 7 2011Công khai7 Lượt xem 21
      Biển Nhật Lệ
      Em choáng ngợp khi xe bắt đầu tiến vào thành phố Đồng Hới, những dãy nhà cao, những con đường rộng, thành phố trẻ đang vươn mình thức giấc. Bạn em ngồi bên cạnh cứ luôn miệng:" Nghĩ về miền Trung, những hình ảnh hiện ra trong tớ là hạn hán, là lụt lội, là khó nghèo trước các cơn giận dữ liên miên của trời đất nhưng tận mắt chứng kiến, thành phố Đồng Hới đẹp thật T nhỉ?". Con người Đồng Hới, em chẳng dám bình luận gì nhiều nhưng nhìn vẻ mặt lạnh tanh của bà chủ khách sạn, tự nhiên em chả muốn chuyện trò. Về Đồng Hới, thăm cầu Nhật Lệ để bâng khuâng về một câu thơ cũ:" Lặng nghe mẹ kể ngày xưa/ Chang chang cồn cát nắng trưa Quảng Bình..." Mẹ ơi, ngắm cây cầu lớn nối đôi bờ sông Nhật Lệ, ngay chính nơi xưa kia mẹ đã đưa đò, lòng con cứ rưng rưng...Thăm tượng đài mẹ Suốt, chúng con thầm hứa với mẹ, noi gương các mẹ, các chị giữ lấy biển lấy trời, không dễ gì bị ai đó cắt chia...
     Thời gian lưu lại Đồng Hới không nhiều nhưng  bọn em cũng đã có những kỷ niệm lung linh ở bãi biển Nhật Lệ . Vâng, được thiên nhiên ban tặng bãi cát trắng và nước biển trong xanh, còn mang vẻ hoang sơ bãi biển Nhật Lệ dịu dàng như một đóa hoa đồng nội.  Một vùng trời mây, sông, nước, gió lộng khí trời, khí biển mặn mà, bãi biển sạch như nệm mới, cát mịn, cứng óng ánh có thể đạp xe hay chơi bóng đá một cách thoải mái. Từ ngoài khơi xa từng lớp sóng bạc tiến vào bờ như những chùm hoa tung bọt trắng xoá trông giống chuỗi ngọc đang lăn vào bờ, ngân lên những âm thanh rì rào không dứt. Màn đêm buông xuống, trăng 14 lung linh em thỏa thuê chiêm ngưỡng vẻ đẹp của biển đêm, nước biển lấp lánh hoà lẫn với ánh trăng ánh bạc, xa xa rực lên ánh sáng của những đoàn thuyền đánh cá ra khơi giống như một "thành phố đêm" nổi trên mặt nước. Đẹp lắm anh à! Ngắm biển đêm, nghe tiếng sóng vỗ bờ em chợt nhận ra ở đâu biển cũng dịu dàng, lộng gió và lúc nào biển cũng thì thầm những bản tình ca sâu lắng, ngọt ngào. Vâng, biển muôn đời vẫn thế, anh nhỉ? Và đây là quà tặng cho anh, khi ngẩn ngơ trước biển.Lời thì thầm của biển đêm đó anh!
Em nhủ lòng
sẽ chẳng làm thơ
Về biển xanh và bờ cát trắng
Bởi nụ hôn
dẫu ngọt ngào sâu lắng
Biển mặn mòi
nên chẳng hết khát khao

Em sẽ không làm thơ
Về vầng trăng và những vì sao
Xa ngái quá
và mênh mông đến lạ
Lo sợ, mơ hồ
dẫu đang ở trong nhau...

Em sẽ không làm thơ
Về giọt sương lung linh và tia nắng
Bởi hoàng hôn
dẫu bừng lên rực rỡ
Vẫn chiêng chao
những khoảng lặng vô hình

Đêm không anh
đêm trằn trọc một mình
Cứ gào thét, cứ ồn ào, ầm ỹ
Bỗng nghe như
tiếng biển đêm thầm thĩ
Rằng yêu nhau
ta không thể dối lòng.
                               (HHT)

Một vài hình ảnh ở Đồng Hới (Quảng Bình)


Sông Son nè anh.

Bình Minh ở Đồng Hới đây ạ.



Và đây nữa...


Ở Đồng Hới đó anh.

Một mảnh trời, một góc sông Son đó anh.




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét