Thứ Bảy, 29 tháng 12, 2012

Thiếu quê hương ta về đâu...

Có một ngày đông như thế...

Đưa con đi cắt tóc về, tự nhiên cắc cớ hỏi:
- Tuấn to đùng thế này, ngồi đằng sau xe mẹ có ngại không?
- Hihi... không đâu, con thấy mừng vì vẫn được mẹ chở đi chơi, con cảm thấy thật bình yên và nhẹ nhõm như thể được mẹ ôm ngày bé...
Lòng chợt nhẹ thênh .
Trời mùa đông trầm lắng, sương mùa đông mơ màng, lạnh vừa đủ để người ta khoe áo mới. Tất cả như chiều lòng người lãng đãng. Đi cùng mẹ nhé, mẹ sẽ tặng con một món quà bí ẩn mà vô cùng kì diệu.
Vâng quả thực là những khoảnh khắc thú vị khi chốc chốc con lại reo lên khi bắt gặp những đóa xuyến chi trắng muốt rung rinh. Thật là tuyệt vời khi mẹ được sẻ chia những ký ức của một thời thơ bé. Mẹ chỉ cho con chỗ ngày xưa mẹ thường đứng đợi khi theo ông ngoại đi đánh chài buổi sáng, mẹ kể con nghe cái cảm giác sung sướng và hạnh phúc khi ông kéo chài trúng mẻ cá lớn. Trước mắt mẹ, cái hình ảnh tấm lưới lấp lánh trong ánh bình minh ngày ấy vẫn rõ ràng hiển hiện, tuyệt lắm con à!
Đây là bến sông, chỗ mẹ đã bao lần thẫn thờ khi nhớ bố con...một chậu quần áo giặt đến tận nửa chiều mà bà ngoại cũng không nỡ mắng.
Con sông bầu bạn, con sông giữ hộ mẹ những ký ức, mẹ nhỉ? Tiếng con trong veo trong khi lòng mẹ đang đắm chìm trong tâm tưởng. Dịu dàng và lắng sâu...
Mẹ thích cái vẻ mặt của con khi hai mẹ con bắt gặp ngôi nhà cũ. Ngây ngất và say mê..., con ngắm nghía thật lâu mái ngói rêu phong, con sờ nắn từng viên gạch đã mòn vẹn bởi thời gian năm tháng.Vài viên ngói đã sụt, cánh cửa đã liêu xiêu nhưng tất cả tất cả đối với con cứ tươi mới lung linh. Về tới nhà con kể, nhìn chiếc chum kê sau nhà, con cứ ngỡ như đâu đó có một cô yếm thắm đang xoả tóc múc nước gội đầu,trong không gian như vương mùi hương chanh, hương bưởi.Một không gian liêu trai như thực, như hư...
Khi chụp ảnh cái vó bè con nói: vài chục năm nữa chắc gì còn được nghe tiếng lanh canh chài cá, chắc gì mà còn cảnh ông lão đang thu lưới kia, cụm lưới bén trước mặt ông trông y như chòm râu bạc ấy... Con à, cho dù cảnh sắc có đổi thay cùng năm tháng nhưng mẹ tin rằng người có lòng luôn tìm được những góc nhỏ bình yên và ấm áp của riêng mình...
Sương vẫn giăng mơ màng, trời vẫn đang se lạnh, gió cứ vờn đâu đó,tiếng chài cá vẫn lanh canh và xa kia một mái chèo đang khoả nước. Bình lặng và an nhiên.
Thế đấy, mai đây dù có xa tận chân trời góc bể, mẹ tin rằng, những khoảnh khắc này sẽ chiếm một góc nhỏ trong tim con...bởi "thiếu quê thương ta về đâu" con nhỉ?

5 nhận xét:

  1. Thiếu quê hương bên Nội thì ta về bên Ngoại ! he he
    Chúc em một năm mới sức khỏe, hạnh phúc và thành công nhé !

    Trả lờiXóa
  2. Quê hương ấy như bàn tay người mẹ
    Nâng bước con trên khắp nẻo đường đời ..........
    .........
    CHÚC MỪNG NĂM MỚI

    Trả lờiXóa
  3. Cát Bụi đến thăm...Chúc Hoàng Hôn Tím nhiều sức khỏe!

    Trả lờiXóa
  4. Somali_trungho ghé thăm HHT nè,lâu rồi mới biết nhà em,chủ nhật an lành,ngày vui ấm áp và hạnh phúc bên gia đình me nhé!

    Trả lờiXóa
  5. Chị ơi! Em sang nhưng chị không có nhà nè c hị!

    Trả lờiXóa