Nhân bài văn của con gái" Viết thư cho bạn kể lại câu
chuyện nói về công ơn cha mẹ như câu ca dao:
Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra"
Linh: Mẹ ơi! Bài khó quá!
Mẹ: Con đọc kỹ đề bài chưa?
Linh: Công ơn cha mẹ là gì hả mẹ?
Tuấn : Em hãy nghĩ về những chuyện thật cụ thể thôi...
Chẳng hạn như: những sợ việc hàng ngày bố mẹ đã làm cho anh em mình...
Linh: Là gì hả anh?
Tuấn: Em thử tham khảo bài " BÀN TAY MẸ" đi...
Linh: Bài ấy em biết rồi:" Bình yêu nhất đôi bàn tay
mẹ. Tay mẹ không trắng đâu..." chứ gì?
Tuấn : Ừ ! chẳng hạn chuyện mẹ hằng ngày xúc cơm cho
em ăn ấy. Anh mà kể lại sẽ được một câu chuyện dài! Hì hì...
Linh: Anh trêu em chứ gì? Các bạn sẽ cười em...
Tuấn : Không, anh nói thật đấy. Hay chuyện tối nào bố
cũng thức trông anh em mình học ấy... rồi chuyện ... rồi chuyện...
Linh: Bạn Thảo chọn chuyện : Mẹ bạn ấy chăm sóc khi
bạn ấy ốm...
Tuấn: Cũng có thể được nhưng chuyện ấy sẽ có nhiều
người kể...Mỗi ngày một chuyện cho dù mỗi chuyện chỉ là sự quan tâm rất
nhỏ nhưng cóp nhặt lại đấy chính là sự yêu thương của bố mẹ dành cho anh
em mình.Và đó chính là công ơn to lớn của cha mẹ đấy em ạ.Nó như mỗi
hạt mưa, dồn lâu lại nó sẽ là một cơn mưa...
Nghe câu chuyện của hai đứa con mà tôi thực sự bất
ngờ.Với tôi lúc nào chúng cũng nhỏ bé ... nhưng những suy nghĩ của chúng làm tôi cảm thấy thật ấm áp!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét