Ngày mai các con thi rồi! Như những con chim tung bay
trên bầu trời cao rộng, các con sẽ trở về trường cũ, có thể cô chẳng thể
gặp cả lớp mình được nữa( vì cô phải đi chấm thi mà). Lòng cô nao nao
khi phải xa các con- những học trò cưng của cô. Mới đó mà đã gần một năm
rồi, mới đó ánh mắt con ngập ngừng e ngại khi gặp thầy mới, bạn mới...
mà giờ đây tất cả đã trở nên quen thuộc, tất cả đều thân thương, đáng
yêu đến lạ!
Nhớ lắm, khi cả rừng cánh tay giơ lên khi cô đặt câu
hỏi, các con tranh nhau, các con láu táu để cô phải phân xử.Cô nói:" Cô
sẽ gọi những bạn vừa xinh vừa ngoan, cô sẽ gọi những bạn vừa ngoan vừa
học giỏi, cô sẽ gọi những bạn vừa học giỏi vừa chăm chỉ, cô sẽ gọi những
bạn vừa chăm chỉ vừa ngoan ngoãn ..." và cứ như thế cô gọi cả lớp mình
vì lớp mình các con đều rất đáng yêu, con biết không?
Nhớ nhiều bài giảng cô chỉ vẽ lên bảng một cái hình,
cho một số dữ kiện rồi cô nói:" Giờ các con tự đặt yêu cầu của đề, cô
trò ta cùng giải quyết?" Cô thật bất ngờ khi các con tự đặt ra hàng chục
bài toán khác nhau với một cái hình như thế.... lớp học như sôi lên bởi
những ý tưởng, những lời giải thật hay, thật xác đáng. Giờ học đó có
thể không tuân theo 5 bước lên lớp, có thể không theo phương pháp truyền
thống nhưng nhìn vào ánh mắt rạng rỡ, thái độ học tập say sưa của các
con cô biết cô đã thành công....
Nhớ lắm, nhớ giọng nói, tiếng cười con, nhớ cái "mít
ướt" của bạn Vân, nhớ cái chữ "như gió thổi ngả nghiêng" của bạn Linh
ương bướng, tinh nghịch...
Nhớ bạn Quy chắc chắn chăm ngoan, nhớ bạn Bống vô tư
hồn nhiên khi con nói:" Xấu thì sao? Xấu mà được như Huyền Diệu thì tớ
cũng muốn xấu...!"
Nhớ lắm, khi cô bước vào lớp các con ồ lên:" Cô hôm
nay xinh quá ạ! " " Hôm nay cô có áo mới ..." Con biết không những lời
nói ngây thơ của các con là nguồn động viên cổ vũ cho cô, làm cho cô tự
hoàn thiện mình đấy con à?
Nhớ lắm khi cô đến bên con con lý lắc:" Cô ơi!Tóc cô
giáo thơm thế ạ?", nhớ lắm, nhớ lời tâm sự của con:" Lúc đầu con cảm
thấy hơi sợ cô vì cô luôn nghiêm khắc, yêu cầu cao trong bài làm nhưng
bây giờ con rất thích cô thích những giờ giảng của cô...". Nhớ lắm khi
hai lớp tranh nhau:" Hôm qua cô dạy lớp cậu rồi, hôm nay cô sẽ dạy lớp
tớ..." Nhớ tất cả những nét hồn nhiên , đáng yêu của các con...
Nhớ lắm những lần cô phân xử khi các con xích mích cô chỉ hỏi: " Con có cảm thấy mình có lỗi hay không?" Thế là con oà khóc....
Các con yêu! Ngày mai con thi rồi! Thành quả của một
năm miệt mài, cố gắng lên con nhé! Entry này như một lời chúc thành công
mà cô gửi cho các con, con nhé!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét