Thứ Tư, 9 tháng 1, 2013

Ngày xưa- ngày nay...

Ngày xưa - ngày nay...
13:14 15 thg 12 2008Công khai3 Lượt xem 26
Đó là một buổi tối mùa đông, cả nhà đang quây quần bên mâm cơm. Hôm nay vui quá!Có ông nội Tuấn ra chơi.
- Dạo này cháu học hành  thế nào?
- Dạ, cháu học vẫn bình thường thôi , ông ạ.
- Ngày xưa,thời ông đi học mọi thứ còn rất khó khăn thiếu thốn.Cơm không đủ no, mỗi tờ giấy nháp cũng phải nháp hai lần: Lần thứ nhất nháp bằng bút chì, lần thứ hai mới nháp bằng bút mực cho khỏi phí.Ngày nay, các cháu được ăn ngon,mặc đẹp,được học hành, được xã hội quan tâm,đãi ngộ,... sung sướng quá!
-  Ngày nay chúng cháu được sống trong điều kiện đỡ vất vả hơn nhưng cũng phải chịu nhiều áp lực lắm, ông ạ.
-Áp lực gì vậy cháu, nói ông nghe nào?
- Áp lực học hành, áp lực thi cử, áp lực về thời gian và còn áp lực về sự kỳ vọng của người lớn nữa chứ...
- Vậy sao?
- Vâng ạ . Ông thấy đấy, cứ như cháu : đi học triền miên từ thứ hai đến chủ nhật. Có ngày học ba ca, có ngày học hai ca, học trên lớp học đội tuyển,học thêm, học nghề... Tối về phải làm bài tập đến 11 giờ, sáng dậy ôn bài từ 5 giờ rồi đi học tiếp. Muốn có chút thời gian đi thăm ông bà cũng khó.
- Ừ, thế thì vất vả thật. Vậy áp lực thi cử là thế nào?
- Nói riêng cháu: mỗi năm có 4 lần thi định kỳ- cái đó thì khỏi lo nhưng còn thi chọn đội tuyển, thi giải toán trên máy tính casio, thi học sinh giỏi toán, thi tin học,thi nghề... kỳ thi nào cũng quan trọng cả. Năm nay cháu chuyển cấp,muốn vào học trường mà mình mơ ước cháu cũng phải cố nhiều lắm ,ông ạ.Còn bạn cháu chúng nó còn ghê gớm hơn: thi nét đẹp tuổi hoa, thi văn nghệ , thi thể dục thể thao...nữa cơ.
- Sao mà nhiều cuộc thi thế?
- Thật đấy ông ạ. Lại còn kỳ vọng của bố mẹ ,thầy cô, bạn bè nữa chứ...Tháng này con xếp thứ mấy? Có những bạn nào hơn con, những bạn nào bằng con? Hôm trước cô giáo cháu còn bảo: Cô hi vọng em sẽ thi casio khu vực,rồi thi toàn quốc nữa... Mệt mỏi lắm, ông ơi!
-Nhưng cháu sẽ không khuất phục đâu ông ạ. Cháu kiên cường giống ông mà. Hihi...
- Ngày xưa mọi người chỉ mong  có cơm ăn, có áo mặc, được học hành..Còn ngày nay, bọn trẻ học hành thật vất vả...Ông thở dài.
- Vâng ạ! Ngày xưa, thời của ông thật oai hùng, làm cách mạng là đấu tranh chống lại giai cấp phong kiến, đế quốc điều đó ai cũng có thể nhìn thấy..Ngày nay, chúng cháu phải đấu tranh với chính bản thân mình... Đấu tranh với sự cám dỗ của trò chơi điện tử, chát chít..., đấu tranh với sự lười biếng,sự ích kỷ, đấu tranh với chính mình để chinh phục đỉnh cao tri thức, đấu tranh để trở thành con người có ích cho xã hội.
- Thôi mà con, để ông ăn cơm ,ông còn nghỉ!
Mẹ nói mà ánh mắt mẹ lấp lánh niềm vui.Trong lòng mẹ thầm nhủ: " Ôi, chàng trai của mẹ, con lớn thật rồi!"
P/s: Mẹ ghi lại cuộc nói chuyện giữa hai ông cháu. Ông nội: 70 tuổi. Cháu trai : 14 tuổi học sinh lớp 9.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét