Thứ Tư, 9 tháng 1, 2013

Mẹ, con và những chuyện vụn vawt.

Mẹ, con và những chuyện vụn vặt...
07:00 26 thg 9 2011Công khai6 Lượt xem 29
Câu chuyện thứ nhất:
      Ngày nào cũng vậy, buổi sáng, việc mất nhiều thời gian nhất là cho Linh ăn sáng. Lớp 7 rồi, nhưng ăn sáng cứ như là cực hình ấy. Con ăn, mẹ ngồi bên, giục:
- Ăn nhanh lên, muộn bây giờ.
- Mẹ thay quần áo đi!
- Không, mẹ phải canh con ăn...
- Vâng, mẹ thích canh thì cứ canh... Con ngúng nguẩy.
- Mẹ ngồi giục con ăn, xong mẹ thay quần áo, rồi đi... Chắc chắn, con sẽ bị muộn.
- Con ăn hết, mẹ mới cho đi học, muộn hay sớm tùy thuộc vào con. Nhưng khi con muộn học mẹ sẽ không chịu trách nhiệm, cô giáo mời lên, mẹ sẽ không lên trường con đâu, con sẽ bị đình chỉ học tập, vì con đã ký cam kết với nhà trường rồi...
- Vậy con sẽ ăn nhanh, mẹ thay quần áo nhanh lên...
Khi con đã ngồi lên xe cho mẹ chở đi, mẹ nói với con:
- Có hai điểm con cần lưu ý  trong chuyện vừa rồi:
1. Con hiếu thắng, thách đố với mẹ. Điều đó, con sai rồi.
2. Mỗi người phải tự chịu trách nhiệm trước những lời nói và hành vi của mình. Nếu chuyện nhỏ mà không biết cố gắng khắc phục ngay, sẽ để lại những hậu quả lớn.
- Vâng ạ. Con bẽn lẽn trả lời.

Câu chuyện thứ hai:
      Đón con ở cổng trường, con chào mẹ với vẻ mặt hình sự.
- Mẹ, con kể mẹ nghe một chuyện bí mật nhé!
- Chuyện gì thế con?
- Hôm nay bạn Thảo hỗn với mẹ!
- Sao con?
- Hôm nay có giờ Thể dục, vội đi quá, con quên mang giày bạn Quang Anh mách lẻo: " Con Thùy Linh không mang giày...".Bạn Thảo bảo: "Ơ, Thùy Linh là con, vậy đứa nào là mẹ nó?" Con tức lắm, bạn ấy gọi mẹ là đứa, bạn ấy hỗn quá! ( Linh và Thảo đang giận nhau, sẽ kể chuyện giận nhau của hai bạn ấy ở câu chuyện thứ 3)
- Linh này, theo mẹ, Thảo chỉ trêu Quang Anh thôi, chứ không có ý xúc phạm mẹ...
- Nhưng con vẫn bực lắm!
- Này nhé: Quang Anh bảo con là "con Thùy Linh...", nghĩa là, theo ý bạn Thảo trêu, Quang Anh đã làm bố, và đã làm bố thì phải có mẹ, và bạn Thảo muốn biết bạn gái của Quang Anh là ai... Hơn nữa, có thể bạn ấy muốn trách bạn Quang Anh giúp con, rằng, Quang Anh chưa có vợ nên Quang Anh nói "con Thùy Linh..." là Quang Anh sai... Con chưa biết đước Thảo nghĩ gì, con không nên tức vì câu nói của bạn...
- Hì hì...
- Con à, có đôi khi, mình chưa hiểu hết ý người khác thì xếp lại đấy đã không được lấy thước thẳng đo vòng tròn, lấy suy nghĩ của mình áp đặt cho họ. Con hiểu ý của mẹ không?

Câu chuyện thứ ba:
       Thảo và Linh là đôi bạn thân, thỉnh thoảng mẹ Linh gửi Linh ở nhà Thảo, nhờ mẹ Thảo cho ăn cơm rồi đi học. Một lần chơi bài, có khúc mắc tý, hai bạn dỗi nhau tới gần một tháng, hai mẹ chả biết làm gì. Khi được mẹ hỏi, Linh kể lại đầu đuôi sự vụ cho mẹ nghe, giống như cô Hòa đã kể. Câu chuyện như sau: "Hai đứa chơi bài,luật chơi là ai thua phải chia bài.Linh toàn thua, Linh phải chia bài, đến lúc Linh thắng, Thảo vẫn không chia bài, Linh vẫn cho cơ hội, bảo oản tù tì, Thảo vẫn không đồng ý và không chia bài. Hai bạn giận nhau gần tháng rồi..."
- Sao con không nhường bạn?
- Nhưng luật chơi...
- Đã đành là luật nhưng nếu là mẹ, mẹ sẽ chia bài... để cho bạn thỏa mãn cái hiếu thắng tý. Về cơ bản con không mất mà còn được lợi nhiều thứ:
1. bạn Thảo sẽ phục lăn vì chắc bạn ấy cũng biết mình sai.
2. Cô Hòa sẽ khen con biết cách cư xử, nhường nhịn bạn bè...
3. Con không phải ấm ức suốt cả tháng nay.
Trong cuộc sống, đôi khi thắng thua không quan trọng, mà quan trọng nhất là biết cách xử sự để tạo hình ảnh đẹp trong mắt bạn bè, để dư luận đồng tình ủng hộ và để cho mình được nhẹ nhõm, bình an.
- Vâng, mai con sẽ làm lành với bạn.

Câu chuyện thứ tư:

      Trở lại chuyện đi học buổi sáng hôm nay, Linh thì thầm:" Mẹ ơi, hôm nay con vẫn bị hơi muộn nhưng khi vào lớp, may quá, cô giáo đã quay đi chỗ khác, con lén vào chỗ ngồi, cô giáo không nhìn thấy..."
- Theo mẹ, cô giáo đã biết con đi muộn, nhưng cô mở cho con một con đường thoát đấy.
- Thật không!
- Thật, nếu là mẹ, mẹ cũng làm như cô giáo con. Về lý mà nói, cô giáo ở lớp từ đầu giờ,cô giáo phải biết ai có mặt ai không chứ, con đã đi muộn 2 buổi, cô phải mời bố mẹ lên trường, con đang rất sợ điều đó, nên cô nhìn chỗ khác, coi như không nhìn thấy con, để con không phải thanh minh giải thích gì hết, điều gì cần nói cô đã nói với con khi con đi muộn lần trước rồi.
- Này, con thử tưởng tượng xem, nếu hôm nay cô phạt con, tâm trạng con sẽ thế nào, mặc dù, cô phạt rất đúng tội...
- Hihi... Con hiểu rồi, mẹ có nhớ một chi tiết trong truyện "Tôi đã thấy hoa vàng trên cỏ xanh" không, cái chỗ bạn Thiều thèm táo tầu của ông Xung, bắc ghế lên ăn vụng và ghế bị đổ ấy, chắc lúc đó bạn ấy cũng sợ như con là cùng thôi. Mẹ ơi, nếu mẹ không nói con cứ tưởng cô không biết thật, thôi, mai con sẽ dậy sớm, ăn nhanh để đi học đúng giờ, mẹ nhé!
- Và còn một điều mẹ muốn khuyên con gái yêu của mẹ nữa :Con hãy học cách xử lý tình huống tinh tế của cô giáo,không nên dồn ai đó đến bước đường cùng...


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét