Cảm nhận về một bài ca dao em thích. ( Bài của con trai Phạm Thanh Tuấn)
Đề bài: Cảm nhận của em về bài ca dao em thích.( Kiểm tra 1 tiết)
Bài làm.
Nhớ
thường là một tình cảm luôn đi đôi, gắn liền với tình yêu. Khi yêu ai
chả nhớ thương da diết, bồn chồn khắc khoải đợi chờ.Trong những bài ca
dao trữ tình, sự nhớ thương không được thể hiện rõ ràng nhưng người ta
rất dễ dàng nhìn thấy qua những hình ảnh, biểu tượng. Đó là một cách
diễn tả cụ thể và tinh tế tiêu biểu nhất là trong bài ca dao:
“Khăn thương nhớ ai
Khăn rơi xuống đất
Khăn thương nhớ ai
Khăn
vắt lên vai
Khăn thương nhớ ai
Khăn chùi nước mắt
Đèn thương
nhớ ai
Mà đèn không tắt
Mắt thương nhớ ai
Mắt ngủ không yên
Đêm
qua em những lo phiền
Lo vì một nỗi không yên một bề.”
Nhân vật
trữ tình hay chính là cô gái đã mượn hình ảnh ẩn dụ để giãi bày nỗi nhớ.
Chiếc khăn thường gắn với tình yêu, là kỷ vật của tình yêu. Đó là vật
trao duyên, vật gợi nhớ người yêu luôn quấn quýt bên người con gái như
cùng chia sẻ niềm thương nỗi nhớ. Vì thế ta thường gặp hình ảnh chiếc
khăn các bài thơ tình:
"Gửi khăn gửi áo gửi lời
Gửi đôi chàng mạng cho người ở xa"
hay:" Giấu một chùm hoa trong chiếc khăn tay..."
Gắn
liền với hình ảnh "khăn" là một loạt các hành động được liệt kê: "rơi",
"vắt", "chùi" đã thể hiện tâm trạng ngẩn ngơ như không làm chủ được
hành động của mình của cô gái. Có đứng ngồi không yên tưởng chừng "như
đứng đống lửa, như ngồi đống than" thì mới có cái hình ảnh"khăn rơi.." ,
"khăn vắt.." và sau cái cảnh rơi vắt ngẩn ngơ ấy những giọt nước mắt
nhớ thương đã trào ra, cô không thể kìm nén được tình cảm của minh chiếc
khăn lại sẻ chia nỗi niềm với cô khi "chùi nước mắt". Hình ảnh "khăn"
được lặp đi lặp lại nhiều lần nhấn mạnh nỗi nhớ thương của cô gái, đó là
nỗi nhớ có không gian, được đo đếm bằng không gian.
Nỗi nhớ âý còn
được gắn liền với chiều thời gian qua hình ảnh "đèn". nỗi nhớ chuyển từ
ngày sang đêm :" đèn thương nhớ ai/ mà đèn không tắt". đèn cháy suốt đêm
hay chính là cô gái trằn trọc thao thức suốt đêm với nỗi nhớ da diết
của mình.đêm dài dằng dặc cùng nỗi nhớ thương đằng đẵng gây cho ta cảm
giác thời gian như kéo dài ra vây quanh cô gái, làm dài hơn giây phút
thương nhớ của cô. Nếu như chiếc khăn biết dãi bày thì cái đèn biết thổ
lộ nhiều điều ẩn sâu trong bài ca dao làm cho người đọc thấy thương cho
một ngươi quên cả bản thân mình cho tình yêu.
Dù có sinh động thế nào
đi chăng nữa thì "khăn" và "đèn" cũng chỉ là những sự vật vô tri vô
giác, cho đến khi cô gái bộc lộ nỗi nhớ thương bằng đôi mắt đẫm lệ của
mình thì nỗi nhớ ấy lại càng sâu sắc. Ta tưởng chừng cô gái đang tự hỏi
mình:" Mắt thương nhớ ai/ Mắt ngủ không yên". Trong cả giờ phút nghỉ
ngơi của cô gái, nỗi nhớ cứ len lỏi làm cho cô thao thức, đôi mắt mất
ngủ ấy dường như xoáy vào lòng người đọc nỗi da diết làm chúng ta cũng
cảm thấy khắc khoải khôn nguôi.
Đọc bài ca dao người ta có cảm giác
cô gái đang hành hạ thể xác mình. Qua con mắt của cô thời gian và không
gian dường như vô nghĩa. Cô chỉ cảm thấy một thứ duy nhất đó là nỗi nhớ
thương da diết. Điều đó chưa hẳn là đau khổ, cảm nhận về nó thế nào, chỉ
có người trong cuộc mới biết.
Những câu hỏi không có câu trả lời
liên tiếp cất lên như nén lại niềm thương nhớ trong lòng giờ đây lại
trào ra bằng niềm lo âu cho hạnh phúc lứa đôi:
"Đêm qua em những lo phiền
Lo vì một nỗi không yên một bề"
Cô
gái lo vì điều gì cho dù cô không nói ra nhưng chắc hẳn ai cũng hiểu.
Đó có thể là sự lo lắng không biết người mình yêu có được bình yên
không, cũng có thể là sự lo lắng không biết người đó có giữ trọn thuỷ
chung với mình hay không? Nhưng lo lắng vì điều gì đi nữa người đọc cũng
cảm nhận được niềm thương nỗi nhớ đã chuyển sang sự lo lắng mọt cách
thật tự nhiên, hợp lý. Trong bài ca dao sử dụng thành công rất nhiều
biện pháp nghệ thuật. Điệp ngữ" thương nhớ ai" được lặp đi lặp lại năm
lần như sự tăng cấp của tâm trạng thể hiện cái khắc khoải , da diết
không yên. Cùng với đó là những hình ảnh hoán dụ, ẩn dụ đặc sắc diễn tả
nỗi nhớ một cách tinh tế và sinh động tạo nên nét trữ tình độc đáo của
bài ca dao. Qua đó cho ta thấy tình yêu trong sáng, thuỷ chung cao đẹp
hết lòng vì người mình yêu của người phụ nữ xưa. Đó là một thứ tình cảm
rất đáng trân trọng.Tuy nhiên, qua nỗi lo lắng của cô gái ta cũng phần
nào hiểu thêm: để có được hạnh phúc phải trải qua nhiều khó khăn thử
thách.
P/s: Bài văn của con trai Thanh Tuấn - Lớp 10.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét