Thứ Năm, 13 tháng 12, 2012

Hà Nội, một thoáng nghiêng...

Hà Nội, một thoáng nghiêng...
13:06 19 thg 9 2011Công khai10 Lượt xem 52

        1. Người ta hay dạo phố về đêm còn em lại đi trong mùa thu Hà Nội ngay giữa ban ngày. Thật lạ!
Phải là ban ngày chứ, nếu không, làm sao em cảm nhận được sắc trời Hà Nội trong xanh là thế. Phải là ban ngày chứ, nếu không mặt nước hồ thu sao lại mơ màng đến thế. Phải là ban ngày chứ, nếu không em sẽ không thể biết được cây cơm nguội, mặc dù hình ảnh cây cơm nguội vàng như một nét đặc trưng của mùa thu Hà Nội...Và nắng lung linh, và gió mơn man, vòm xanh thoáng xôn xao khiến em phải thốt lên:" Ôi, đẹp quá!"
Trong khoảnh khắc tuyệt vời này, em đang say liêng biêng, anh ạ. Tại mùa thu hay tại em, em cũng không biết nữa...

        2. Hai chị em đi gặp bạn ở Sài Gòn ra chơi, chị Thảo đùa, đã bảo em là phải mặc cái váy làm avanta ấy chị mới nhận dễ ra chứ. Phải là em đó không, chị đã tưởng tượng ra em, một chàng trai hào sảng và thêm chút kiêu kiêu nhưng sao khi nghe giọng em qua điện thoại thấy dễ gần đến thế. Phải là em đó không, sao khi gặp em nụ cười dễ mến đến thế. Người ta bảo được gặp nhau là duyên đấy, không ngờ, mấy chị em lại được gặp nhau ngay giữa mùa thu Hà Nội. Ngượng nghịu trong vòng tay em ấm áp và vững trãi, cảm giác như là mơ ấy, là thật chứ không phải là ảo giác, đúng không em?
Cà phê Sinh viên, có lẽ không gian chật hẹp ấy làm cho em không được hài lòng lắm nhưng em ơi, với chị góc riêng Hà Nội ấy nó sẽ nằm đâu đó trong hồi ức để biết đâu một lúc nào đó nó chợt hiện ra khiến người ta bâng khuâng, người ta lãng đãng.
Rồi món xôi ở Gia Lâm, cái món xôi đặc biệt bởi cái tên "nói ra thì ngại nhưng ăn thì lại rất là ngon...", rồi chuyện đời, chuyện xã hội, chuyện chuyên môn với" lên đỉnh" với " lên đỉnh kép" Ôi không, một thuật ngữ của môn xã hội học đấy nhé... Vừa ăn uống, vừa trò chuyện đầm ấm như một gia đình, em nhỉ? Ngồi cạnh em Sơn, một chàng trai còn rất trẻ, tự nhiên em ý thì thầm:" Chị ơi, em đã rất ngạc nhiên, tại sao chị chỉ cần điện thoại cho anh mà được anh đồng ý cho đi chơi dễ dàng như thế, bây giờ được gặp nhóm các anh các chị, em hiểu rồi, với những người bạn đáng tin cậy này, anh còn lo gì nữa..." Hihi... Đúng thế đấy em ơi Hà Nội chân tình, Hà Nội đáng yêu bởi bạn bè mình đang ở đó và hôm nay, Hà Nội say liêng biêng bởi đón khách phương xa.

        3. Hà Nội phấn kích bởi lời ca tiếng hát, Hà Nội bâng khuâng bởi tiếng ai đó thì thầm:" Chị, chị biết em sắp nói điều gì không? Không biết đã có ai nói điều này chưa nhưng quả thực chị rất xinh đẹp..."  Ối trời ôi, chị biết em đùa nên kêu trời, nhưng em ơi, một thoáng thôi, trong lồng ngực chị trái tim rộn ràng tuổi mười bảy...
Cầu Long Biên trong đêm mùa thu, mát rượi và quyến rũ. Em nói rằng, mỗi khi mệt mỏi hay bị đè nặng bởi áp lực công việc, em lại đi dạo trên cây cầu này, trên con đường này để lấy lại cân bằng,để thư giãn và để cho lòng mình dịu lại. Ừ, cũng phải, ngồi đằng sau xe nghe gió reo, nghe tiếng ai và nghĩ tới lúc có đoàn tàu chạy qua, cầu đong đưa như sắp đổ, sợ chút xíu nhưng vẫn vô cùng thú vị. Chị Thảo kể chuyện, có lần chị và một cậu bạn của chị bay cũng bay từ Sài Gòn ra chỉ để ra giữa cầu Long Biên thi nhổ bọt xuống sông , ôi, nghịch đến thế là cùng...
Hà Nội về đêm, những con đường lấp lánh như những dòng sông ánh sáng. Hà Nội về đêm, hoa sữa thơm nồng, hãy thử đi em nhé, mùi hoa sữa cộng thêm một chút mùi thuốc lá, sẽ là rất phê đó em... Điện thoại khẽ rung, tin nhắn đến:" Ước gì, được đi dạo Hà Nội đêm cùng chị..." tinh nghịch trả lời:" Ừ, có thể biết đâu đấy, nếu là 20 năm về trước, em nhỉ?". Hà Nội, một thoáng nghiêng say!
       
       4. Vâng, Tím đã có một ngày thu Hà Nội, đẹp và trọn vẹn như một món quà tặng. Vâng, tặng nhau nhé những khoảnh khắc lung linh, tặng nhau nhé những tấm chân tình.



dzuis

22:58 18-06-2009
Mến tặng Hoàng Hôn Tím một Hoàng hôn Trúc bạch
...và một thảnh thơi, một vội vàng Hà nội thêm vào tình yêu và nỗi nhớ của Chị!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét