Thứ Ba, 11 tháng 12, 2012

Đọc "Điều ước dành cho mẹ!" của Người Lẩm Cẩm.

Đọc "Điều ước dành cho mẹ!" của Người Lẩm Cẩm.
07:28 22 thg 7 2010Công khai4 Lượt xem 51

Điều ước dành cho Mẹ !

Đăng ngày: 16:48 14-07-2010
Thư mục: Sáng tác
              Kính tặng các Mẹ là vợ liệt sĩ nhân dịp 27/7
Ngoài này nóng lắm đừng ngồi
Mẹ vào đi! Cha " về" rồi từ lâu.
Một năm Ngưu - Chức chờ Ngâu
Còn Mẹ bạc cả mái đầu mong cha
Chiến tranh dù đã lùi xa
Hoà bình thống nhất nước nhà yên vui
Nỗi niềm riêng, mẹ ngậm ngùi
Thương cha thân vẫn còn vùi nơi nao
Ngước trời chọn một vì sao
Tin là Cha đấy, đêm nào cũng mơ
Giật mình tỉnh giấc thẫn thờ
Vẫn là di ảnh tỏ mờ hương bay
Biết đâu đời có điều may
Ngóng cha mẹ vẫn hằng ngày ngồi hiên
Ước gì  nhờ được bụt, tiên
Cha về với mẹ  thoả niềm yêu thương
                            VTA -7/2010


Lời bình:
   Bài thơ được mở đầu bằng lời nói trực tiếp:
"Ngoài này nóng lắm đừng ngồi
Mẹ vào đi! Cha " về" rồi từ lâu."
    Con cầu xin mẹ "đừng ngồi" con khuyên nhủ mẹ "vào đi" với một nỗi xót thương vô bờ bến."Cha "về" rồi..." mẹ ơi!Sự thật ấy lẽ nào mẹ không hay biết? Phải chăng mẹ đã già, niềm thương nỗi nhớ không cồn cào da diết mà ẩn sâu trong dáng ngồi của mẹ, trong cách mẹ đợi cha, cả một đời, quen thành lạ. Trong đêm hè nóng nực mẹ ngồi đó, dõi theo những ngôi sao xa xôi kia mà ngóng trông cha.Khi đọc những dòng thơ này tôi cứ bâng khuâng nghĩ về bức tượng ai kia hóa đá trông chồng. Vâng một bức tượng, một bức tượng bằng xương bằng thịt mà nỗi niềm mong nhớ được hằn lên qua những nếp nhăn. Một bức tượng mà tuyết sương đã làm phai đi màu tóc nhưng niềm tin vẫn lấp lánh ở trong hồn. Mặc cho mùa hè nắng lửa, mặc cho sương xuống lạnh lùng, mẹ trông cha mỏi mòn, đã bao năm rồi. "Mẹ vào đi! Cha "về" rồi từ lâu... " lời con da diết.Đến Ngưu Lang - Chức Nữ còn có ngày xum họp mẹ với cha...biết đến bao giờ... Xót lòng con lắm mẹ ơi!
     Miên man trong mạch cảm xúc ấy người đọc được tác giả dẫn dắt đi cùng những nỗi niềm của mẹ:
"Nỗi niềm riêng, mẹ ngậm ngùi
Thương cha thân vẫn còn vùi nơi nao"
      Người đọc giật mình thảng thốt, phải chăng trong cánh rừng đại ngàn xa xanh kia cha cũng đang chờ đợi một nén nhang để biết đường tìm về quê cũ hay dưới đáy sông mà đồng đội ông còn phải bật lên lời thơ xa xót:" Đò lên Thạch Hãn xin chèo nhẹ/ Đáy sông còn đó bạn tôi nằm" cha cũng hằng mong...
"Ngước trời chọn một vì sao
Tin là Cha đấy, đêm nào cũng mơ
     Ví hình ảnh người liệt sĩ với một vì tinh tú là một cách ví von không mới nhưng quả thực trong bài thơ này hình ảnh ấy là một hình ảnh đẹp. "Tin là Cha đấy..." Còn gì nguyên vẹn và bền vững hơn hình ảnh của vì sao sáng ngời. Còn gì tuyệt vời hơn niềm tin son sắt, nơi xa kia, cha đang dõi theo, động viên và khích lệ mẹ, mong mỏi và nâng dắt mẹ trong những bước thăng trầm của cuộc đời.
Giật mình tỉnh giấc thẫn thờ
Vẫn là di ảnh tỏ mờ hương bay"
      Có ai hiểu thấu được nỗi niềm của người vợ chờ chồng trong ngày chiến thắng không trở về. Niềm thương nỗi nhớ ngậm ngùi khiến cho mẹ không đêm nào trọn giấc. Mẹ nhớ về ngày xưa, nhìn ngôi sao sáng ngời nhớ về người ngoài tiền tuyến. Ngôi sao lung linh soi đường chỉ lối như niềm tin, như lẽ sống, sáng như lòng sắt son kiên định. Giờ sao còn đó, mẹ thẫn thờ, cha đâu?
      Vẫn biết rằng người đã đi xa mãi mãi mà mẹ cứ chờ đợi, chờ đợi:
" Biết đâu đời có điều may
 Ngóng cha mẹ vẫn hằng ngày ngồi hiên..."
Buồn lắm và thương lắm, đọc những dòng này tôi chẳng cầm được nước mắt.
      Gửi tấm lòng tri ân đến người đã khuất, cảm phục tình yêu, niềm tin son sắt thủy chung của mẹ giống như tác giả bài thơ, người đọc cũng rưng rưng thầm ước:
"Ước gì  nhờ được bụt, tiên
Cha về với mẹ  thoả niềm yêu thương
    Điều ước dành cho mẹ, phải, nếu có thể làm được gì cho mẹ , chúng con xin sẵn lòng, lời thơ giản dị, chân thành mà làm nao lòng người đọc.Có những điều người ta chỉ có thể nói trong tâm tưởng, có những vết thương mà mãi chẳng lành da và có những tri ân khiến ta phải nghẹn ngào."Điều ước dành cho mẹ" của Người Lẩm Cẩm khiến người đọc xúc động bởi tấm lòng con đối với mẹ, xúc động bởi một niềm thương nỗi nhớ,thấm thía nỗi đớn đau mất mát như "vết dao cùn cứa người đang sống".Và mỗi chúng ta thêm trân trọng những gì đang có tri ân tấm lòng những người mẹ, tri ân đến sự hy sinh của những anh hùng liệt sĩ và thắp sáng thêm niềm tin yêu vào cuộc sống tươi đẹp này.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét