Em chẳng trách mùa thu đâu
Bởi sắc trời cứ xanh màu hò hẹn
Nắng rót mật như buông lời cảm mến
Heo may lùa tóc xoã rối xôn xao.
Em chẳng trách mùa thu đâu
Ngọc lan trắng như tâm hồn thanh khiết
Thị vàng thơm cho lòng ai ao ước
Nhắm mắt vào cô Tấm sẽ hiện ra.
Quả chua ấy cũng đã vừa đủ ngọt
Trăng mơ màng đã qua thời non nớt
Nét dịu hiền pha lẫn chút đành hanh.
Em chẳng trách mùa thu đâu
Thu đến rồi thu đi ...ai chẳng biết
Thu quyến rũ cho lòng ai thầm tiếc
Chút bâng khuâng trong khoảnh khắc thu về.
(HHT)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét