Thứ Năm, 13 tháng 12, 2012

Cô bé bán diêm

Cô bé bán diêm
13:26 12 thg 12 2008Công khai5 Lượt xem 27
CÔ BÉ BÁN DIÊM
Đêm giao thừa ấy đã lâu rồi
Mà sao xúc cảm chẳng phai phôi?
Cô bé dường như còn ngồi đó
Bụng đói đầu trần dưới tuyết rơi.

Em là cô bé rất thơ ngây
Thế nhưng thượng đế cứ đoạ đày
Mẹ em,bà ngoại đều đã mất
Chỉ còn ông bố - một kẻ say.

Em bé chẳng còn tuổi thần tiên
Tháng ngày gắn bó với que diêm
Bán được đem tiền đi mua rượu
Nếu không lại bị đánh đòn thêm.

Đi học với em thật xa vời
Tựa như hòn đảo giữa trùng khơi
Em còn nhỏ dại non nớt quá
Phải nếm chông gai của cuộc đời.

Đêm ấy cũng là đêm giao thừa
Số diêm đem bán chẳng ai mua
Em đành ngồi lại nơi góc phố
Hồi tưởng bao chuyện tự ngày xưa...

Gió vẫn cứ gào tuyết cứ rơi
Một mình cô bé một mình thôi
Giọt lệ đóng băng nơi gò má
Trái tim cũng sắp vỡ tan rồi...

Lúc này em muốn được chở che
Muốn được yêu thương được vỗ về
Muốn một chút thôi làn hơi ấm
Giữa trời băng giá lạnh tái tê.

Hơi ấm lạc loài giữa đêm đông
Que diêm cháy sáng ngọn lửa hồng
Sưởi ấm tâm hồn cho cô bé
Ngọn lửa tràn đầy những ước mong

Ước mơ giản dị ngây thơ quá
Như sự sáng trong của lòng em
Mỗi lần ngọn lửa diêm lấp lóa
Là lần khát vọng cháy rực lên


Cô bé thầm mong được gặp bà
Và điều kỳ diệu đã hiện ra
Bà dắt tay em bay cao mãi
Về chầu thượng đế chẳng còn xa.

Em đã mất rồi cô bé ơi
Mà đôi môi vẫn nở nụ cười
Xã hội tại sao tàn nhẫn vậy
Nỡ lòng hủy hoại một con người.
Bài thơ của con trai Thanh Tuấn (14 tuổi) - Cảm xúc khi học xong truyện "Cô bé bán diêm".

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét