Thứ Năm, 13 tháng 12, 2012

Khát vọng

Khát vọng
13:38 30 thg 1 2009Công khai3 Lượt xem 33

Gửi tình yêu vào đất
Được hoa trái đầy cành
Gửi lên trời cao rộng
Sẽ được ngọn sao xanh

Em trao cả cho anh
Một tình yêu nồng cháy
Như một cánh buồm xinh
Hiến mình ra biển rộng

Em đã gửi cho anh
Cả con tim dào dạt
Anh lại trả cho em
Nỗi buồn đau tan nát

Em muốn ôm cả đất
Em muốn ôm cả trời
Mà sao anh ơi, mà sao anh ơi
Không ôm nổi trái tim một con người
(Đoàn Thị Lam Luyến)
 Bài thơ như một nỗi ám ảnh tôi suốt một thời thiếu nữ.Cho tới khi đã có những trải ngiệm về tình yêu, về cuộc sống tôi vẫn chưa hiểu được hết cái khát khao, cuồng nhiệt, nồng cháy của người đàn bà yêu.và "nỗi buồn đau tan nát" rất đàn bà của chị.
"Gửi tình yêu vào đất
Được hoa trái đầy cành
Gửi lên trời cao rộng
Sẽ được ngọn sao xanh"
Những câu thơ nhẹ nhàng vút lên như chính quy luật của vạn vật, của tự nhiên: có gieo hạt, có nảy mầm, có mơ ước có thành công. Muôn đời nay cuộc sống vẫn thế. Nó đã trở thành niềm tin, thành điểm tựa để mỗi chúng ta nhủ lòng mình khi gặp trở ngại, gian khó. Nhưng liệu trong tình yêu quy luật đó có tồn tại?
"Em trao cả cho anh
Một tình yêu nồng cháy
Như một cánh buồm xanh
Hiến mình ra biển rộng

Em đã gửi cho anh
Cả con tim dào dạt
Anh lại trả cho em
Nỗi buồn đau tan nát"
 Chị trải lòng, phô diễn cái tôi mãnh liệt, hết mình trong tình yêu của người đàn bà : hoặc đốt cháy mình cho người yêu, trao “cả” “một tình yêu nồng cháy”, hoặc không là gì hết. Và vì thế, con tim “dào dạt” của chị dễ gặp những “buồn đau tan nát”.
"Em muốn ôm cả đất
Em muốn ôm cả trời
Mà sao anh ơi, mà sao anh ơi
Không ôm nổi trái tim một con người"

 Cơn lốc xoáy âm thanh trong phần điệp khúc cuối bài cuốn người nghe vào những khát vọng trào dâng đến cao độ của người đàn bà đã đi qua những trải nghiệm được, mất trong tình yêu , những khát vọng bỏng cháy, da diết mà cũng rất đời thường, rất đàn bà “ôm nổi trái tim một con người” .Khi nào chị mới gặp được một trái tim thực sự đồng cảm, sẻ chia?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét