Gạ gẫm!
Em hãy cất mắt đi
Đừng nhốt hồn anh trong đó
Em hãy cột tóc lại
Đừng bắt anh ngất ngây
Tiếng cười em mê say
Khiến lòng cồn cào sóng
Triền đê chiều gió lộng
Mà sao bức bối lạ thường
Chẳng thể thôi vấn vương
Nhưng vô cùng lo sợ
Biết đâu em lại ngỡ
Anh gạ gẫm điều chi.
LỠ...
Ngày xưa,
Yêu em nhiều
sao anh chẳng nói?
Để em giận hờn
Để nụ hôn
Còn ngủ hoài trong nức nở
Giờ lỡ rồi
Còn đâu nữa hỡi anh
Đừng cứa vào tim thêm nhát xước mong manh
Đau đớn, nhớ nhung
chỉ còn là tiềm thức
Xin anh đấy để ngủ yên ký ức
Em không buồn,
em hứa,
được không anh?
( Bài thơ com trong blog của anh Người Nghĩa Mỹ)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét