Giận!
Em dỗi anh chẳng dỗ dành
Làm mình làm mẩy thì anh chỉ cười
Niềm vui em ném lên trời
Để cho mưa gió đầy vơi nỗi niềm
Thế mà anh cứ cười hiền:
"Thôi đừng làm nũng, anh đền em đây..."
Đêm xuân dịu ngọt đắm say
Bao nhiêu ấm ức thoảng bay đằng nào.
( HHT)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét