Tự tình.
Xôn xao gió gọi mùa sang
Sáo diều vi vút mênh mang nỗi buồn
Nhớ ai cho dạ bồn chồn
Thương ai "con nhện giăng mùng" ngẩn ngơ
Ngọt ngào như thể giấc mơ
Đắm say như thể vần thơ dịu dàng
"Ai đem... a lính tình tang..."
Tiếng ai thao thiết, chiều loang tím chiều.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét